Cha chú không còn kiềm được trước cháu gái trong bộ áo mưa
Bố dượng không còn kiềm được trước cô con gái trong bộ đồng phục bị ướt mưa
Trong một buổi chiều mưa tầm tã, mẹ tôi tái hôn đưa tôi về nhà mới. Tôi diện bộ đồng phục trung học ướt nhẹp, tóc rũ rượi, khuôn mặt đỏ ửng vì rét lạnh và lo lắng. Cha dượng của tôi, một gã đàn ông trung niên với ánh mắt thèm khát và tư duy biến thái, không thể kiềm chế nổi sự ham muốn mãnh liệt trước hình ảnh ấy.
Ngay khi tôi bước vào cửa nhà mới, cha dượng đã cố gắng tiếp cận tôi, nhìn tôi từ trên xuống dưới, đôi mắt lấp lánh tia sáng đam mê. Anh ta nói với giọng thô lỗ nhưng đầy sức hút: “Nó ướt quá, con gái à. Chúng ta cần tìm cách làm ấm lên.”
Trong không khí ngột ngạt của sự căng thẳng và sợ hãi, tôi cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng trái tim đập nhanh như thiêu đốt trong lồng ngực khi thấy cha dượng tiến gần hơn. Anh ta bắt đầu vuốt ve tóc ướt của tôi, nhẹ nhàng thổi vào thái dương để làm khô chúng, tay anh đặt lên bờ vai, run rẩy vì cảm giác nguy hiểm nhưng cũng hấp dẫn.
Nhưng chính bộ đồng phục bị ướt mưa đã trở thành dây dưa khó cưỡng. Nó không chỉ là vật lý ẩm ướt mà còn mang theo mùi thơm của tuổi học trò – một sự gợi nhớ nhẹ nhàng nhưng mãnh liệt. Cha dượng ngắm nhìn, đôi mắt thèm khát lóe lên ánh sáng khi anh ta nhận ra sức hấp dẫn tiềm tàng từ chiếc đồng phục.
Thân